• Chiếc bình trà cũ
  • 15:27 03/08/2016
  • Khi chiếc bình trà đã cũ nằm cạnh một góc tủ thì chẳng ai thèm ngó ngàng đến. Bởi nó là vật không có giá trị gì. Vậy mà với tôi, mỗi lần nhìn thấy chiếc bình ấy, tôi lại nhớ đến cha. Không rõ là từ khi nào mà chiếc bình đó đã luôn bên cạnh cha tôi. Cha hay ngồi uống trà một mình và cha suy nghĩ điều gì đó chẳng rõ. Hồi còn nhỏ, tôi nào quan tâm đến điều đó. Chỉ hơi chút tò mò là mỗi khi giật mình thức giấc chỉ mới 2 - 3 giờ sáng là đã thấy cha ngồi đó uống trà. Có lần tôi thắc mắc hỏi: “Cha thức chi mà sớm vậy. Trong khi giờ đó là giờ ngủ ngon của mọi người mà?”. Cha tôi thản nhiên trả lời: “Lớn tuổi rồi nên khó ngủ lắm con ơi! Đâu như tụi con ngủ một giấc cho tới sáng!”. Cha nói là nói vậy. Nhưng có lẽ cha thức uống trà vì suy nghĩ nhiều thứ. Chắc tại ruộng lúa sau nhà bị ngập úng nên thất thu, hoặc vì mùa mía mất giá nên gia đình gặp cảnh thiếu hụt… Vẫn cái bàn đó, chiếc bình đó và những ly trà cha cứ rót và uống một mình. Có đôi lần tôi cũng ngồi uống trà với cha, nhưng cũng chỉ là uống cho có lệ chứ không quen. Người cao tuổi dường như hay nhắc về chuyện cũ. Cha tôi cũng vậy. Mỗi lần hai cha con ngồi uống trà, cha hay kể chuyện chiến tranh, chuyện cha đi làm cách mạng. Cha say sưa kể, tôi hình dung ra rõ những chuyến tàu như đang chạy phía ngoài sông và những loạt đạn cứ bắn lên liên tục chẳng còn cây cối nào nguyên vẹn cả. Vậy đó, nhưng cũng có những chiếc tàu của giặc bị ta bắn chìm và bỏ xác trên dòng sông này... Mảnh đất nơi tôi sinh ra vốn nổi danh là vùng căn cứ cách mạng. Khi cuộc chiến tranh đi qua thì phải có kẻ mất, người còn. Tôi biết cha quý trọng những gì đã thuộc về ký ức nên cha thường nhắc lại để tôi biết quý sự bình yên mà tôi đang được hưởng. Lúc tuổi cao sức yếu, không còn làm được những công việc nặng nhọc nữa thì chiếc bình kia lại ở bên cha nhiều hơn. Và dường như nó hiểu tâm sự của cha hơn anh em chúng tôi. Rồi tất cả như một quy luật. Khi về già, những vết thương cứ hành hạ cha mãi, nên cha đành bỏ chiếc bình ở lại mà đi… Thằng Út đem chiếc bình cất cẩn thận vào một góc tủ. Thời gian đối với chiếc bình như đã đứng lại rồi. Vì từ nay chẳng còn ai cầm, ai rót nó nữa. Tôi trở về căn nhà cũ. Nhìn chiếc bình thì tôi lại nhớ đến cha và cả bao nhiêu ký ức cũng theo về. Cuộc sống cứ như một vòng xoay để cuốn ta về phía trước. Cứ đuổi theo những tương lai và danh vọng. Để rồi khi đã mất đi một tình cảm yêu thương đáng quý thì mới chịu tìm một con thuyền chở cho mình đi ngược dòng thời gian. Nhưng làm sau có thể! Đường Lãng Du
  • Đậm đà gà hầm sả
  • 16:50 01/08/2016
  • Miền Tây là vùng đất có nét văn hóa ẩm thực độc đáo. Vào miền Tây sinh sống đã nhiều năm, tôi học được cách chế biến những món ăn đơn giản nhưng ngon miệng,
  • Chuột đồng sa mưa
  • 16:55 29/07/2016
  • Vần vũ vài hôm rồi cũng mưa. Trưa nay mưa lớn kéo dài, mấy bà hàng xóm bảo “sáng ra chợ thế nào cũng có bán chuột”.
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.