Thơ
Tim chẳng còn hóa đá
Nhỏ vẫn thường tự hào
Trái tim mình hóa đá
Chẳng có anh chàng nào
Đủ khả năng để phá.
Bỗng đâu xuất hiện gã
Khù khờ lại lơ ngơ
Như người ngoài trái đất
Nhưng làm nhỏ thẫn thờ...
Thấy gã, nhỏ làm lơ
Giả vờ vô tư lắm
Nhưng khi gã khẽ cười
Trái tim nhỏ... run bắn.
Đời sao mà ngộ lắm
Chẳng thể theo ý mình
Mà bỗng chốc thình lình
Làm người ta đau khổ.
Nhỏ thấy sao sờ sợ
Chẳng lẽ mình đã yêu?
Ôi, nếu vậy thì tiêu
Đá trong tim.... chảy nước.
Nguyễn Hồng Minh
(Giáo viên Trường THPT Chuyên Bạc Liêu)