Thơ
Khói đốt đồng
Bàn chân giẫm đầy tro xám
gốc rạ thở mùi quê
ta lại về
vạch sâu vào cửa gió
bắt gặp bao thập thò kỷ niệm tuổi thơ.
Mùa dang tay khít chặt nỗi chờ
khói
vây nhòa nét mặt
ký ức nào về
bám chặt lối đi.
nhớ những ngày thả diều, trốn tìm, chạy đùa chân sáo nhảy.
Đàn trâu gặm bóng cuối ngày
tiếng sáo ngoài đê hoan hỉ
đôi mục đồng ngày ấy
nay mòn gót lãng du
lần dò về chốn cũ
chạm góc nhớ yêu thương.
Khói đốt đồng ngậy mùi, dày vò con đường cũ
ủ cả góc hoàng hôn
chảy tràn lên xóm nhỏ.
Mẹ quê
hốc mắt sâu gầy, tay chai sần, sạm nắng
tháng ngày còn neo trên chòm tóc bạc
đau đáu chờ con.
Ảnh minh họa: Internet
Chái bếp đòi bữa cơm sum họp mỏi mòn
chiếc cà ràng lửa bập bùng oằn thương chờ đợi.
Bữa cơm chiều
thơm mùi gạo mới
nồng nàn hơi vị mặn
của phù sa hương đất
giọt mồ hôi lam lũ
màu nắng mới hanh hao.
Màn đêm vừa thay áo
đậy cả góc chiều quê
trong tiếng dế mải mê
nghe tim mình khản gọi
ngạt trong mùi khói xám
nhớ lắm quê hương ơi!
Song Nguyễn
- Trị bệnh “sợ trách nhiệm” trong quản lý, thực thi công vụ
- Khai mạc Triển lãm tương tác Cột cờ Hà Nội kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô
- Những điểm mới của Luật Trật tự, an toàn giao thông đường bộ
- Chính sách hỗ trợ đất đai cho người dân tộc thiểu số
- Chỉ thị chấn chỉnh việc quản lý, sử dụng và quyết toán ngân sách nhà nước