Thơ
Hồn nhiên
Bé cứ hồn nhiên đến lạ
Mỗi chiều qua ngõ nhà ta
Tung tăng đong đưa bím tóc
Len lén hái trộm cành hoa.
Hồn nhiên bé đâu có biết
Có thằng con trai trộm nhìn
Rồi bỗng hóa ra ngơ ngẩn
Thức đêm ngồi viết thư tình.
Chiều nay bé vừa tan học
Theo sau ta hát nghêu ngao
Bé vẫn hồn nhiên nhịp bước
Đường làng hoa - bướm vờn nhau.
NGUYỄN THANH VŨ