Văn hóa - Nghệ thuật
Lên mây với “cỏ Mỹ”
“Bữa nay tao tìm được đồ ngon. Tụi mày mỗi thằng làm hết 2 lon, tao sẽ cho được lên thiên đàng ngay lập tức”, thằng T. dõng dạc nói trước sự vui mừng, hớn hở của đồng bọn xung quanh. Những cọng lá cây cắt nhỏ có màu xanh sậm được nhét vào điếu thuốc móc sạch ruột, xé bỏ đầu lọc và được thằng T. gọi đó là hút “cỏ Mỷ”.
Theo chân “dân chơi” đi mua "cỏ"
Sau một hồi ỉ ôi, tôi mới được thằng bạn tên T. cho theo nó đi gặp một người chuyên cung cấp “hàng cỏ” tại Bạc Liêu mà nó hay gọi với cái tên đầy ấn tượng: “Tổng cỏ”. Chỉ sau một cú điện thoại của T. là đã biết rõ địa điểm để nhận hàng. Thằng T. chở tôi trên chiếc xe Wave đi vòng quanh qua nhiều con hẻm nhỏ trên tuyến đường Võ Thị Sáu (phường 3, TP. Bạc Liêu) rồi thình lình tạt vào một quán cà phê gần cuối con hẻm 16. Trên đường đi, T. phân bua với tôi rằng: “Lúc này công an “quần” ghê quá nên tụi nó cẩn thận lắm, chỉ xuất hàng khi nhận ra người quen biết. Tao chở mày qua đó nhưng mày ngồi cách xa một chút, chứ không nó làm khó dễ hổng chịu đưa hàng là tối nay tụi mình đói luôn”.
Hai thằng vào quán ngồi khoảng 5 phút đã trông thấy một thanh niên tuổi ngoài 30, dáng người dong dỏng cao, đội nón kết màu đen, tay chân xăm trổ trông bộ dữ tợn tạt vào quán và đi thẳng đến chỗ thằng T. ngồi. Không biết hai tên ấy nói với nhau những gì mà chỉ một lát sau đã thấy gã thanh niên lôi từ trong túi quần ra hai bịch nylon màu nâu đen dúi vào tay T. Sau đó, T. móc bóp đưa cho hắn 500.000 đồng rồi cả hai đứng lên, T. nháy mắt ra hiệu cho tôi rút lui. Lúc này, quả thật tôi hơi ngạc nhiên vì quá trình mua bán “cỏ” diễn ra một cách nhanh chóng và dễ dàng đến khó tin. Và dường như không một ai bên cạnh để ý đến hành động “bất thường” của hai thanh niên này.
Trên đường về, T. nói: “Thường thì người mua và kẻ bán hàng này phải vào thời điểm buổi sáng hoặc trưa để tránh tai mắt”. T. còn cho biết thêm, mặt hàng “cỏ” này có nhiều loại: Xiêm, Tàu, Indonesia, nhưng ngon và dễ “phiêu” nhất vẫn là cỏ Mỹ, vì có giá mắc hơn những loại khác đến vài trăm ngàn đồng. Nếu mua 500gr thì giá phải hơn 1 triệu đồng. Sẵn cơ hội, tôi bám theo T. và nằng nặc đòi nó phải “dạy” cho tôi cách chơi “cỏ Mỹ” cho bằng được. “Mầy thích thì tao chìu. Tối nay đúng 9 giờ tao sẽ lại quán K. trước, còn mầy với tụi thằng C., thằng N. và thằng H. lại sau, tới nơi alo tao sẽ ra đón”, T. cười khoái chí.
Một nhóm thanh niên bỏ cỏ Mỹ vào bình Shisha để hút (trên) và cỏ Mỹ được bỏ vào điếu thuốc để hút (dưới). Ảnh: H.H
“Bay” theo làn khói trắng
Như lời hẹn, đúng 9 giờ chúng tôi đến quán K. thì đã thấy T. có mặt ở đó từ bao giờ. Nó vẫy tay gọi và hô to: “Tụi mày vào nhanh đi, tao đặt bàn và kêu đồ sẵn hết rồi, đêm nay tụi mình sẽ “lên nóc nhà” một bữa". Khung cảnh phía bên trong quán mờ ảo, tiếng nhạc xập xình, các tiếp viên và khách đang nhún nhảy theo những điệu nhạc sôi động. Cảnh tượng trên khiến tôi cảm nhận được như mình đang lạc vào một thế giới hoàn toàn tách biệt cuộc sống bên ngoài. Trên bàn, bia và mồi nhậu đã được T. chuẩn bị sẵn. Ở giữa bàn còn đặt một bình shisha trông có vẻ sang trọng. Sau khi mỗi thằng làm hết 3 lon bia thì thằng T. ra dấu dừng lại và nói lớn rằng: “Xỉn rồi, “vô cỏ” thôi mấy anh em ơi!”. Lập tức, thằng T. thò tay vào túi quần lôi ra bọc nylon màu đen, phía bên trong chứa những cọng lá màu xanh, tôi biết chắc đây đích thị là “cỏ Mỹ”, thứ “thần dược” giúp bọn chúng “lên thiêng đàng” như chúng hay kể. Thấy tôi có vẻ chăm chú, T. cười khảy rồi lên giọng: “Có gì lạ đâu nhìn dữ mậy. Chút nữa tao sẽ cho mày “lên mây”. Mà tụi bây nhớ nghen, đây là hàng ngon, chất lượng nên mỗi lần hút ít thôi, nếu không bị “gãy” thì ráng mà chịu, đừng trách tao không nói trước”. Vừa nói tay T. vừa dồn những cọng cỏ khô vào đầy điếu thuốc đã được T. móc hết ruột ra. Cuối cùng T. ngắt bỏ đầu lọc, bật quẹt mồi điếu cỏ cháy sáng rực. Không chần chừ, T. kéo trước một “ngao” trông có vẻ thích thú vô cùng rồi phun ra một làn khói trắng đặc sệt khiến xung quanh càng thêm mơ màng, mùi khói khét lẹt bốc lên lan tỏa nồng nặc. Do có kinh nghiệm chơi cỏ Mỹ trước đó nên cứ vài ba phút T. lại nhắc nhở là không được hút nhiều vì T. có kể, cách đây ít hôm có một người khách do hút quá nhiều nên té xỉu, sùi bọt mép và không kiểm soạt được hành động của mình. Theo T., nếu đúng là hàng thật thì chỉ cần kéo hai “ngao” thôi đã xây xẩm mặt mày và bắt đầu “phê”. Nó còn nói, vài hôm nữa sẽ bỏ “cỏ Mỹ” vào bình shisha để nhóm hút cho biết mùi vị mới lạ.
Chưa đầy 1 tiếng đồng hồ sau, những “tay cỏ” này bắt đầu thi nhau uốn éo, lắc lư theo từng điệu nhạc. Dường như thằng N. là thằng nhảy “sung” nhất trong nhóm và lâu lâu nó lại la hét, miệng thì cứ hô to “tao lên mây ùi tụi mày ơi!”. Thằng T. vỗ vai tôi rồi nói: “Thằng N. nó “lên mây” rồi đó. Lúc đầu chơi tao cũng giống nó chẳng biết gì, hút có một hơi thôi mà lên ghê lắm, thằng nào “yếu mà ra gió” thì "gãy" là cái chắc”.
Cuộc vui cứ thế kéo dài đến tận 1 giờ khuya, nhìn tụi nó thằng nào cũng mệt mỏi, rã rời. Rồi không ai nói ai, từng thằng lẳng lặng đứng lên ra về. Thằng T. chở tôi phía sau xe của nó mà tóc tai tôi cứ dựng ngược lên, vừa chạy nó vừa la: “Hút “cỏ’ vào chơi tốc độ cũng sướng lắm đó mày”. Tôi chỉ biết kêu nó chạy chậm lại để bảo đảm an toàn. Vừa đùa vui, tôi hỏi nó chơi cỏ lâu chưa, nó ngậm ngùi nói: “Tao biết chơi hồi 18 tuổi. Lúc ba mẹ tao đường ai nấy đi, không ai quan tâm tao hết, tao lao vào thứ này cũng là để quên đời, tới đâu thì tới mày ơi!”.
Trở về nhà mà lòng tôi đau đáu với những câu nói của thằng T. Phải chăng, do bản thân nó sai hay vì hoàn cảnh gia đình đưa đẩy thằng T. sa chân, rơi vào màn “khói trắng” đặc sệt không có lối thoát và không còn nhìn thấy ngày mai.
Huỳnh Hiếu
- Xây dựng Bộ đội Biên phòng tỉnh vững mạnh toàn diện, tinh gọn tổ chức bộ máy
- Quốc hội tiếp tục thảo luận ở tổ về các dự án Luật
- Tỉnh ủy Bạc Liêu ban hành Đề án kết thúc hoạt động cấp huyện
- Công ty Điện lực Bạc Liêu: Tập huấn sử dụng điện an toàn, tiết kiệm năm 2025
- 35 thí sinh tranh tài tại Hội thi Giáo viên làm Tổng phụ trách Đội giỏi cấp tỉnh