Thanh thiếu niên

Góc bạn trẻ

Về nhà

Thứ Sáu, 06/05/2022 | 16:03

“Về đi, mẹ nấu nước lá chanh, lá bưởi cho gội đầu. Cha hái bình bát dầm đường cho ăn nhé!”. Nhận được tin nhắn của mẹ, tôi vội hủy hết những kế hoạch của ngày cuối tuần để về nhà.

Minh họa: Internet

Ngày trước khi chọn sống và làm việc ở thành phố, thấy cha mẹ băn khoăn nhiều, tôi đã hứa chắc nịch: “Tháng nào con cũng thu xếp để về nhà”. Hứa vậy chứ sau này cuộc sống bộn bề, công việc chất chồng rồi hàng tá những mối quan hệ chằng chịt bám víu chẳng thể dứt ra mà về được. Mà đôi khi đó cũng chỉ là cái lý do tôi tự bao biện cho sự hời hợt của mình. Tôi đã nghĩ chỉ cần mỗi tháng gửi tiền, lễ tết có quà gửi về nhà là đủ. Nhưng thực tế cha mẹ đâu cần những thứ đó. Cái họ cần là con cái sum họp, là được tận tay chăm sóc các con dù chúng chẳng có bé bỏng như ngày nào.

Nhà vẫn vậy, gọn gàng, ngăn nắp nằm sau những hàng dừa thẳng tắp. Phía trước sân nhà những bụi hồng được cắt tỉa gọn gàng rực rỡ khoe sắc. Ngoài vườn vài luống cải, rau muống, mồng tơi xanh mướt. Chỉ có cha mẹ là khác. Cha mẹ đã già hơn so với lần về trước nhiều quá. Tự dưng không kìm được nước mắt, chạy lại ôm chầm lấy mẹ. Tóc mẹ đã nhiều sợi bạc, lưng bắt đầu hơi còng xuống, chỉ có nụ cười vẫn ấm áp. Cha lặng lẽ đứng bên cạnh, vuốt nhẹ tóc con gái như cách ông vẫn làm cả chục năm về trước mỗi sáng đưa tôi tới trường. Về nhà, lại thấy mình như trẻ thơ, được chăm sóc và yêu thương, được nâng niu và chiều chuộng. Bao nhọc nhằn, khó khăn, ấm ức và cả áp lực bỏ lại hết nơi phố thị phồn hoa.

Mỗi lần về nhà là một lần mình thấy bản thân thật hạnh phúc. Bởi luôn có một chốn bình yên với những người yêu thương mình vô điều kiện chờ đợi.

MINH TÙNG

Viết bình luận mới
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.