Câu chuyện tòa án
Con hư tại... mẹ
Bị cáo H. mới vừa bước qua tuổi vị thành niên, bị tòa án cấp huyện xử phạt 2 năm tù về hành vi trộm cắp tài sản. Mẹ bị cáo là người duy nhất có mặt ở phiên tòa. Bà không nói gì, chỉ lâu lâu lấy tay chậm nước mắt.
Mẹ bị cáo nói: “Tui với ba nó ít chữ nghĩa. Anh, chị của nó cũng học hết cấp 2 là nghỉ. Còn nó, vợ chồng tui cầu thị, tập trung đầu tư cho nó từ nhỏ để học thành tài”. Nhưng thành tài đâu không thấy, chỉ thấy bị cáo H. giờ phải ra trước vành móng ngựa về tội trộm cắp.
Tôi hỏi sao không thấy ai trong gia đình đi đến tòa với bị cáo. Như chạm đúng nỗi đau đè nén bấy lâu, bà mẹ bật khóc nức nở. Rồi bà kể lể, rằng cha H. khi biết chuyện con mình bị bắt vì tội ăn cắp đã đổ bệnh. Chuyện H. ham chơi lêu lổng thì ổng cũng biết, lâu lâu cũng đánh con một trận ra trò. Nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức độ là thất vọng về đứa con mà cả nhà dành hết tâm huyết để kỳ vọng “được nở mặt nở mày” với xóm giềng. Còn tới mức trộm cắp thì quả thật, người cha khắc khổ, cả đời lam lũ của H. nằm mơ cũng không dám nghĩ tới. Xấu hổ vì con gây ra “chuyện động trời”, cha mẹ H. trốn trong nhà cả tháng trời không dám đi đâu, làm gì, gặp ai cũng phải cúi gằm mặt. Sau đó, ông tuyên bố từ con, cấm cả nhà không được thăm nom, liên hệ gì với H., với ý định “một lần cho nó sợ, nó chừa”.
Nhưng đó là suy nghĩ của người đàn ông, trụ cột trong gia đình. Còn với mẹ H. thì khác, “cha nó từ nó, nếu tui cũng bỏ luôn thì nó sẽ ra sao. Con dại cái mang, hổng lẽ con hư hỏng thì mình bỏ nó?”. Bà cho biết phải lén chồng để đi dự phiên tòa. Đó cũng là lần thứ n, bà lén chồng làm nhiều chuyện cho thằng út. Bởi vì là con út, nên H. được mẹ cưng chìu từ nhỏ. Bà dấm dúi cho nó tiền mỗi khi nó cần, tất tần tật từ tiền đi học, tiền ăn sáng, học thêm, học nhóm, sách vở, bạn bè… Đến lúc nhà trường thông báo H. thường xuyên trốn học, kết quả học hành sa sút, rồi ở lại lớp, cả nhà mới… té ngửa. Ngày H. nghỉ học, cha H. nổi giận đánh con một trận đòn chí tử, sau đó thì ngã bệnh bởi H. là hy vọng cho tương lai của gia đình, cho một bức tranh sáng màu, “lột xác” nông dân trở thành trí thức.
Từ nhỏ đã không phải động tay động chân vào bất cứ việc gì, sau khi nghỉ học, H. vẫn không thể tham gia chuyện đồng áng như các thành viên khác trong gia đình. Rảnh rỗi, H. tụ tập theo đám thanh niên lêu lổng ở xóm trên làng dưới, suốt ngày ở quán cà phê, hoặc quán nhậu… Người mẹ tuy biết con hư hỏng nhưng vẫn bao che và dấm dúi cho nó. Rồi cái gì đến cũng đến, H. bị bắt khi tham gia vào vụ trộm cắp tài sản với vai trò canh đường và vận chuyển.
Lòng mẹ thương con không thể nào đo đếm được, người mẹ của H. trong câu chuyện này cũng vậy. Nhưng thương con là phải giúp con nên người, chứ không nên thương một cách mù quáng, bởi đó chỉ là hại con mà thôi.
Kim Tuấn
- Trao 500 suất học bổng cho học sinh khó khăn nhân sự kiện chào mừng Bạc Liêu - Cà Mau hợp nhất
- Công bố và trao các nghị quyết, quyết định về sắp xếp đơn vị hành chính và kiện toàn bộ máy tỉnh Cà Mau
- Bạc Liêu long trọng họp mặt lãnh đạo qua các thời kỳ trước thềm hợp nhất với Cà Mau
- Treo cờ Tổ quốc chào mừng sự kiện hợp nhất tỉnh Bạc Liêu và tỉnh Cà Mau
- Bí thư Tỉnh ủy Bạc Liêu - Lữ Văn Hùng: Đưa bộ máy mới vận hành hiệu quả, tạo ra những đột phá mới