Tập thơ “Gió lộng ven chiều” của Lâm Tẻn Cuôi: Vẫn những miên man hoài niệm…

Thứ Hai, 03/07/2017 | 16:23

Không lấy làm lạ khi đọc và cảm nhận ngay những hoài niệm miên man về một thời đã xa trong “Gió lộng ven chiều” - tập thơ của tác giả Lâm Tẻn Cuôi vừa được Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành. Dường như, đó đã trở thành phong cách thơ của tác giả này, hay nói chính xác hơn, cuộc đời, duyên phận đã “khiến” Lâm Tẻn Cuôi một đời hoài niệm và mượn thơ để nói hộ tiếng lòng…

Tôi đã đọc gần như trọn vẹn “bộ sưu tập” 8 tập thơ của Lâm Tẻn Cuôi. Hãy đọc những tựa đề của từng tập thơ: “Về miền hoa nắng”, “Tiếng hát học trò”, “Thời trăng cũ”, “Bóng chiều phai”, “Từ thuở mưa bay”, “Tóc bay miền nhớ”, “Hương xa từng góc khuất”, “Ảo ảnh tình xa”; toàn những tựa đề nghe man mác buồn, gợi những nhớ mong về một thời xưa cũ. Tập thơ thứ chín “Gió lộng ven chiều” cũng không khác mấy. Tôi tâm đắc với dòng mở đầu, một nhận định rất văn chương mà thâm thúy của nhà thơ Ngô Nguyên Nghiễm khi cảm nhận tập thơ này: “Gió lộng ven chiều hay gió trong hồn thổi suốt cuộc tàn đông?”. Dường như đúng là như vậy, không phải cơn gió trời thổi hanh hao ven những buổi chiều tà gợi nhớ mà đúng hơn, ngọn gió tao tác trong hồn người cứ thổi suốt cuộc tàn đông, mùa đã tàn mà gió vẫn thổi quanh đời…
“Có bao giờ ta có được nhau đâu/ Mà giận mà thương mà buồn mà ghét/ Mà nhớ nhau với bao chiều tha thiết/ Để đêm về buồn da diết nẻo chiêm bao” (Một chút buồn nôn nao). Hình như chính vì cái nguyên nhân không bao giờ có được nhau ấy mà thơ Lâm Tẻn Cuôi vẫn mãi đi tìm, vẫn mãi nhớ nhung, trăn trở, thao thức?! Bằng cách này, cách khác trong thơ ông thường có những câu hỏi đại ý là “Mấy mươi năm lẻ tình xa xứ/ Không lẽ em xưa chẳng lấy chồng?” (Mai mốt tôi về), hỏi thì hỏi vậy chứ câu trả lời “đã có”, tất cả đã yên bề gia thất, chính người hỏi cũng vậy mà, nhưng cái sự nhớ nhau hoài thì đố ai tránh khỏi một khi trong đời đã có những mối tình không đến được với nhau, cái mối quan hệ “không là tình nhân, chẳng phải vợ chồng” ấy!
Ta lại bắt gặp những vần thơ rất… Lâm Tẻn Cuôi trong “Gió lộng ven chiều”, đó là những nỗi niềm thường bắt gặp trong thơ ông, dễ cảm nhận được ngay từ trong cái tựa đề của mỗi bài thơ, “Ai còn nhớ ai”, “Bến cũ ơ hờ”, “Cõi gió không mùa”, “Còn ngơ ngác gọi tên”, “Đêm gợi nhớ”, “Tìm em đập cánh”… Cứ như, nếu không buồn, không nhớ, không tìm… thì không phải thơ Lâm Tẻn Cuôi vậy! Thế mà, vẫn những vần thơ ấy, vẫn cái miên man hoài niệm ấy mà những ai đã từng yêu thơ ông cũng sẽ muốn tìm đọc để cùng đồng cảm. Bởi, ai trong đời lại chẳng có những ký ức để nhớ về, để thấy chông chênh trong một “gió lộng ven chiều” nào đó ở trong lòng mình…
Nhật Quỳnh

Viết bình luận mới
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.