Văn hóa - Nghệ thuật
Nhìn vào đôi mắt
Con yêu, đôi mắt không chỉ là cửa sổ tâm hồn. Con hãy nhìn vào đôi mắt của người khác. Đó còn là cả một bầu trời đầy nhớ thương với bao nhiêu suy tưởng.
Đôi mắt của con tròn xoe, trong vắt. Đôi mắt của ông bà quầng thâm, mờ đục. Mỗi khi nhớ đến con, ba lại nghĩ và yêu thêm đôi mắt con trai mình. Đôi mắt không lẫn một hạt bụi nào. Đôi mắt con biết cười. Đôi mắt ấy lớn lên theo con mỗi ngày, nuôi dưỡng biết bao tình yêu và khát vọng. Ba luôn cố gắng làm những gì có thể để mắt con luôn sáng trong, hiền hòa. Mắt con nhìn thấy bao ảnh hình cuộc sống. Trong những ảnh hình đầu tiên, con đã nhìn thấy ba. Ba không bao giờ quên cái khoảnh khắc mầu nhiệm con nhoẻn miệng cười khi cất tiếng “ba” đầu tiên. Mỗi khi thấy ba về, đôi mắt con lại sáng long lanh. Đôi mắt ngây ngô khi vòi vĩnh, nũng nịu. Thật hạnh phúc khi được làm một người cha, được thấu hiểu cảm giác hạnh phúc vô bờ bến của một người làm cha. Ấy thế mà đã đôi lần ba đã để mắt của con nhòe lệ. Sao ba lại không nhìn vào mắt con khi vung roi làm con đau. Con chỉ là thằng nhóc bướng bỉnh của ba thôi mà. Khi phải đánh con thì trước tiên ba đã thất bại với chính mình. Con đã không còn đau lâu lắm, nhưng lòng ba vẫn còn nhói.
Ba phải xin lỗi không chỉ với con, con trai à. Ba đã nợ những người thân một cái nhìn sâu vào đôi mắt. Ba đòi hỏi mọi người phải lắng nghe ba. Ba lại không biết rằng mắt họ mỗi ngày một mờ đi. Những nỗi muộn phiền, lo toan vì con cái làm mắt ông bà không còn được như xưa. Dù ba đã làm cha thì trong mắt ông bà, ba của con vẫn là đứa con thơ dại. Những ngày ba nằm viện thì những đôi mắt đã già nua ấy vẫn trằn trọc, khó ngủ như ngày nào. Mỗi bước ba lăn lộn trong cuộc sống thì những đôi mắt ấy cũng dõi tìm bước chân ba. Con biết không, những đôi mắt ấy đã chọi với nắng trưa cuốc đất, đào mương cho ba đủ tiền đi thi. Những đôi mắt đỏ hoe vì ba cãi lời. Những đôi mắt quầng thâm vì mất ngủ. Con cái là tặng vật thiêng liêng mà tạo hóa đã riêng tặng không phải cho tất cả. Ai có may mắn được tặng phẩm ấy cũng trân trọng, nâng niu mà quên cả bản thân mình. Ba giật mình sợ hãi nghĩ đến ngày lá phải lìa cành. Nghĩ đến đó thì mọi khúc mắc trong tình cảm đều muốn được tan chảy. Ba vẫn ngắm nhìn mắt con trai ba mỗi ngày và cũng tự nhìn vào đôi mắt mình để suy tưởng. Nhưng ba chắc rằng, ông bà chưa bao giờ để ý đôi mắt ngày một già đi theo thời gian của mình. Ông bà đã quên đi cả tài vật của chính mình vì sự có mặt của chúng ta.
Con yêu, đôi mắt của mỗi người đã thay lời muốn nói về họ. Những hạnh phúc, khổ đau đều đi qua, nhưng những ký ức ấy đều đã hằn sâu lên đôi mắt. Hãy nhìn về đôi mắt của người thân thường xuyên con trai à. Con thấy sẽ sống và làm gì trước những đôi mắt đang quầng thâm và mờ đục kia.
Trần Phong
- Xã Định Thành và Định Thành A đạt chuẩn nông thôn mới nâng cao
- Tọa đàm kỷ niệm Ngày Khoa học - Công nghệ Việt Nam
- 21 thí sinh tham gia Hội thi Chỉ huy Đội giỏi cấp thành phố năm học 2024 - 2025
- Gần 100 vận động viên tranh tài tại Giải vô địch cầu lông các CLB tỉnh Bạc Liêu năm 2025
- Xây dựng dữ liệu cho bản đồ du lịch thông minh tại Bạc Liêu