Truyện ngắn

Ông già bán vé số

Thứ Hai, 02/11/2015 | 17:15

Ở khu phố này có ai mà không biết ông Tư bán vé số. Ông già có cái miệng hay cười mà mặt thì lạnh ngắt, vui hay buồn không ai biết. Nhà của ông nằm sâu nơi cuối con hẻm vừa dài, vừa tối. Hai bên là hai vách tường cũ, vôi bong tróc ra từng lớp. Ông già chưa lần nào nhìn lên hai vách tường nên không biết nó cao bao nhiêu, nhìn lên chi cho thấy mình thêm thấp bé, ông chỉ nhìn con hẻm tối om thẳng về mái nhà lụp xụp, nơi có ánh đèn cầy leo lét thâu đêm.

Buổi sáng ông đi bán vé số lòng vòng mấy quán cà phê, buổi tối thì ông rề rà qua mấy quán bia hơi. Người ta cười: “Già khú đế rồi ghé quán bia chi vậy cha nội?”, ông bảo: “Uống trà đá chớ chi!”. Vậy mà có người không tin, còn đi theo coi ông làm gì. Người ta thấy ông hay ghé quán Tình Mây, trước quán có một gốc bàng già, ông già ngồi uống ly trà đá, uống rồi để lại 1.000 đồng dưới đít ly và lặng lẽ đi. Cứ vậy đã nhiều tháng, nhiều năm. Buổi đầu có tiếng người trong quán vọng ra: “Mai mốt uống trà đá thì đi chỗ khác uống dùm cái”. Ông già tỉnh queo xem như chẳng có chuyện gì, vẫn đều đều ghé lại uống trà đá làm mấy cô tiếp viên trong quán đang bận ngủ trưa bực mình đùn đẩy nhau bán trà đá cho ông. Lần nào ông già cũng chăm chăm ánh nhìn vào gương mặt cô tiếp viên, gương mặt này độ chừng 20 tuổi nhưng đã sớm già vì son phấn, đôi mắt dài hơi ướt nước, quầng thâm do thiếu ngủ. Đôi mắt này buổi đầu nhìn ông hằn học như thể ông già vừa phá tan một giấc ngủ trưa quý giá, ánh mắt như đang chất chứa bao căm ghét, tủi hờn muốn được trút ra, mà chẳng biết trút cho ai. Nhưng rồi dần dà ánh mắt ấy dịu lại khi nhìn ông. Cô gái tuổi 20 sau khi bỏ lớp phấn son, bới gọn đuôi tóc hoe vàng đã bắt đầu tập nói ra những lời chân thật: “Con nói thiệt, ở đây không có đứa nào tên Thắm hết. Bác đừng có lại đây tìm nó nữa”. Nói rồi cô gái quay lưng đi mà nghe khóe mắt cay cay, thầm trách cũng tại ông già làm mình nhớ ba quá. Ông già lựng khựng đứng dậy, gương mặt thỉu buồn, phải chi nghe những lời hằn học trách mắng có phải nhẹ lòng hơn không, phải chi có người trách “đáng đời ông nghe ông già, ai biểu có con gái mà không biết quý!”.

Ông già lạc vào khoảng nắng, thả cái nhìn về đâu vô định, cái nhìn lùi về mười mấy năm trước. Một buổi tối đi ngang khoảng vắng đường ngoại ô, ông gặp người đàn bà ngồi khóc, nước mắt làm son phấn chảy thành bệt, tóc rối bám vào gương mặt. Ông nhận ra người đàn bà đẹp như một cánh hoa nhưng bị vùi dập sau một đêm tối trời mưa gió. Rồi ông đem người đàn bà ấy về nhà. Sáng hôm sau chị ấy xin ở lại giúp việc nhà ông. Hơn 10 năm căn nhà không bóng dáng người phụ nữ trở nên lộn xộn từ trong ra ngoài, bởi khi con gái ông vừa lọt lòng thì vợ ông mất do khó sinh. Từ ngày có chị, căn nhà gọn gàng, ấm áp hơn. Sáng sáng có người cầm chổi quét sân, chiều nghe tiếng chén dĩa khua rộn ràng gian bếp, đó là lúc ông dạy con gái mình gọi cô bếp bằng mẹ. Bé Thắm đã 10 tuổi, chẳng còn nhỏ dại để ông dỗ dành bằng những lời nói dối, đó là mẹ ruột của con, nhưng Thắm cũng chưa đủ lớn để nhận ra rằng ba mình cũng cần có một tình yêu. 10 năm em chỉ biết gọi ba, thương ba và ba phải là ba của em chứ không thể thuộc về ai khác. Thắm ghét dì, Thắm thường nổi quạu với dì và từ đó Thắm cũng giận ba. Rồi công việc của ông mỗi lúc nhiều hơn, ông thường đi công tác xa nhà. Thắm không thích dì nên Thắm đến ở nhà bạn. Một ngày kia, Thắm bị ông đánh 2 roi vào mông vì tội đi chơi không xin phép dì. Thắm giận quá bỏ nhà đi đâu mất. Ông cuống cuồng đi tìm con gái, thấy thế chị khuyên “con giận đi qua nhà bạn mai nó về”, nhưng con Thắm đi lần đó đến nay cũng mười mấy năm chưa về.

Có lần người ta đồn thấy con Thắm đi bụi đời ở cảng cá, tóc nó nhuộm vàng hoe, mặc áo ngắn hở rốn, trên tay còn xăm chữ “hận ba”. Ông chạy ra cảng cá tìm con nhưng không thấy. Ông khóc, tiếng khóc của người đàn ông ằng ặng như kìm nén, như uất nghẹn lâu ngày, ông tự trách mình sai, sai từ lúc ông dẫn người phụ nữ kia về nhà, sai từ lúc ông bắt con Thắm gọi người ta bằng mẹ, sai từ lúc đánh con Thắm 2 roi để nó giận ông đi mất, để rồi một ngày người phụ nữ kia cùng tất cả tiền bạc, giấy tờ nhà đất trong tủ bay đi cùng lúc...

Mười mấy năm, ông lang bạt tìm con để biểu nó về với ông cũng là mười mấy năm ông mong gặp người đàn bà bạt tình để hỏi “sao cô ác với tôi vậy?”. Nhưng biển người mênh mông, ông biết tìm đâu cho gặp. Nghe người ta nói, con Thắm làm tiếp viên ở quán Tình Mây, ông già làm thinh mà trong bụng đứt từng khúc ruột. Tối tối ông đi ngang thấy đèn trong quán màu xanh đỏ, nhìn cánh đàn ông ra vào lũ lượt, nhìn mấy cô tiếp viên vui vẻ cười nói, thấy cô gái nào cũng đẹp, son phấn cũng giống nhau làm sao nhận ra đâu là con Thắm. Rồi mỗi đêm khi phố phường vắng lặng, người ta lại nghe tiếng thở dài sâu hút. Chắc là ai đó đang trách một đêm qua khoảng vắng ngoại ô, vì mủi lòng yêu thương khi màn đêm tối mù, tối mịt nên nhìn không rõ lòng nhau, phải chi khi ấy có một ánh đèn.

CẨM THI

 

Viết bình luận mới
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.