Truyện ngắn

Cô hàng nước

Thứ Hai, 28/05/2018 | 16:22

“Cô hàng nước”, ba từ này nghe thật đời thường, là một người lao động với nghề bán hàng nước ở bên kia cổng trường đại học. Nơi đấy có tấm màn che buông xuống lưng chừng khoảng không khi vệt nắng của ông mặt trời vô tình rọi ánh hồng rực lửa. Và cũng nơi đấy có người con gái tên Sang mà ai đã một lần ghé vào, nghe câu chuyện về cô cũng đều ấn tượng mãi.

Đấy là một quán nước giải khát bình thường như bao quán nước khác. Cũng là ly cà phê, đá chanh, cam tươi, sữa đậu nành… thơm ngon, mát rượi và khách đến vừa ngồi xuống ghế thì cô hàng nước vội vã chào mời. Chốc sau, cô cẩn thận trên đôi tay gầy bé nhỏ với những ly nước mát rượi mang đến và nhỏ nhẹ mời khách: “Xin mời dùng nước ạ!”. Cách chào mời của cô hàng nước nơi đây có hơi lạ hơn những quán nước mà bọn sinh viên chúng tôi ghé vào tìm ly nước mát giải khát khi phải lội bộ cả một con đường dài từ siêu thị đến trường. Cô hàng nước trông còn trẻ lắm và khá xinh, chỉ có cái tội là quá gầy gò. Trong quán nước có thêm một người nữa, nhưng cô này chỉ ngồi hoặc đứng yên một chỗ thôi, còn mọi việc thì đều do cô gái bé xíu kia làm tất. Với đôi chân và bàn tay mảnh khảnh trông thật yếu đuối nhưng cô làm việc rất nhanh nhẹn và khỏe hơn người to béo. Chốc chốc cô rời công việc vừa làm dở dang chạy đến chỗ khác với công việc khẩn trương hơn. Cô cứ loay hoay mãi. Sức làm việc của cô gấp 3 - 4 người khỏe mạnh, vì mỗi mình cô mà phải đảm trách nhiều việc.
 Trước mặt chúng tôi đều có ly nước mát mà mình ưa thích. Với chiếc muỗng trong tay, khuấy cho hương vị hòa lẫn với nước đá làm tăng thêm phần ngon ngọt và mát lạnh đều khắp. Cùng lúc với tôi, các bạn sinh viên khóa trước cũng “khà” một tiếng sảng khoái. Anh bạn ngồi cạnh tôi, chồm qua xin mượn quyển Harry Potter, quyển truyện mà thế giới rầm rộ bấy lâu. Lúc mới ra mắt sách thì giá đắt lắm, tôi ngán tiền không dám mua, nay ở hiệu sách hạ giá nên tôi mót tiền mà mua. Chúng tôi bàn tán về cốt truyện Harry Potter thì nghe tiếng rõ to: “Chị ơi, em đi học nghen!”. - “Ừ, nhưng về sớm làm việc nghe Sang, mình tao làm không xuể". - “Dạ, nhưng hết tiết học em mới về được chị à”. - “Mà tao dặn mày như vậy đó, không có mày ai làm việc đây”. - “Dạ, hết tiết học em về ngay”…


Cả bọn chúng tôi không ai bảo ai cùng lúc nhìn về hướng hai người đang hội thoại kia. Chúng tôi giương to mắt lên. Thật không ngờ cô hàng nước gầy gò kia lại là sinh viên. Có mấy phút đâu mà hình dạng cô thay đổi hẳn, chỉ với trang phục quần âu màu đen, áo sơ mi tay dài màu trắng trông cô như “lớn hơn” so với lúc chúng tôi vào quán nước. Cô bước từng bước dài vội vã về hướng cổng trường. Một bạn sinh viên ngồi bàn bên kể cho chúng tôi nghe, cô là sinh viên năm cuối khoa Ngữ văn của trường cao đẳng sư phạm sát bên trường đại học của chúng tôi. Nhà cô ở một vùng quê xa xôi, phải đi qua nhiều chiếc cầu tre. Nghe đến cầu tre, có anh bạn lặp lại câu ca dao quen thuộc: “Ví dầu cầu ván đóng đinh/ Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi…”. Thường khi có dịp đọc dăm câu thơ thì bọn tôi phá lên cười vui, nhưng đặc biệt hôm nay với câu chuyện này thì câu ca dao mà anh bạn đọc lại là niềm thông cảm cho cô sinh viên hàng nước kia.
Câu chuyện của cô hàng nước sinh viên được kể tiếp. Nhà cô nghèo lắm, ba mẹ làm thuê cho những người có đất ruộng. Cô là chị cả, còn phải lo cho các em nên ngoài giờ học trên giảng đường cô phải làm thêm kiếm tiền trang trải chi phí học tập để ba mẹ đỡ gánh nặng. Cô luôn cố gắng vượt qua mọi khốn khó để học cho đến năm cuối với thành tích mỗi học kỳ đều là loại giỏi. Với công việc bán nước giải khát này, mỗi ngày cô phải dậy thật sớm dọn hàng và dẹp quán lúc tối muộn. 
Vì muốn có đủ tiền trang trải cho việc ăn học, nên cô còn làm thêm những việc làm khác, chẳng hạn như đến tận nhà kèm cho 3 em học sinh trung học. Nên suốt ngày cô mãi bận rộn với công việc, có lắm bạn gọi đùa cô là “người của công việc”. Vất vả, bận bịu là thế, vậy mà lúc nào cô cũng cười tươi lộ chiếc răng khểnh nhỏ xíu đưới làn môi xinh xinh. Ở cô, ai thoáng nhìn cũng sẽ nghĩ rằng cô có cuộc sống rất tốt và thoải mái, vì trông gương mặt thanh tú của cô không thấy có chút gì là lo âu, buồn phiền cả. Chúng tôi nghe hết câu chuyện và không khỏi cảm phục, yêu mến một tấm gương vượt khó để chinh phục tri thức.
MINH NHỰT

Viết bình luận mới
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.